1. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 1
Nhà Thơ
Vũ Đắc Trung Kỳ
Hà Nội 2013
2. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 2
TỰ BẠCH
Treo ấn từ quan đã chục niên
Mà lòng thanh thản chẳng ưu phiền
Bởi khi đương chức không làm ác
Nên lúc về hưu mới được hiền
Thất thập mai tươi tâm mãn túc
Kỷ xuân đào thắm đức nhi tiên
Đến nay con cháu đang thành đạt
Ngẫn thấy đời ta phúc lộc điền
3. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 3
VỢ CHỒNG GIÀ
Tôi bà hai nửa của nhau
Trẻ lo sự nghiệp lâu lâu mới về
Đến nay tóc điểm hoa cà
Con cháu phương trưởng tôi bà chăm nhau
Xung quanh nào khác chi đâu
Từng cặp từng cặp dãi dầu phong sương
Bù trì nâng giấc yêu thương
Miếng ngon của hiếm nhịn nhường thế thôi
Những khi tắt lửa tối trời
Những khi đau yếu có tôi có bà
Những khi có việc đi xa
Gì thì gì chẳng xa bà qua đêm
Trăng khuya nhỏ giọt bên thềm
Tôi bà lại đếm sao đêm trên trời
Trải bao nóng lạnh đầy vơi…
Gia hòa phúc vượng công tôi công bà
4. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 4
THẦY
Mười ba tuổi rời quê hương
Thầy phải lên đường tìm việc mưu sinh
Đắng cay học lấy cái tình
Nổi trôi giữ đạo phận mình chân quê
Trải bao năm tháng đi về
Khi bồi bút lúc cu ly Hải Phòng
Sắt son một tiếng tơ đồng
Mẹ người Vĩnh Bảo duyên nồng đơm hương
Dạy con cái chữ nhịn nhường
Kính già mến trẻ yêu thương mọi người
Trắng đen phân định rạch ròi
Hãy làm người – sống với người trần gian
Lời thầy ghi tạc đá vàng
5. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 5
MẸ
Kém thầy một giáp mẹ ơi
Nghe nói thiếu thời mẹ đẹp như hoa
Nghe đồn cá lặn chim sa
Không cửa không nhà thầy chẳng xứng đâu
Duyên thiên như có phép màu
Thầy thành chàng rể mưa ngâu cả tuần
Nhà phong trần – nước phong trần
Đảm đang mẹ phải tảo tần sớm khuya
Ngang vai đòn gánh đi về
Sáu Kho – Chợ Sắt bộn bề bán mua
Đói nghèo đạm bạc rau dưa
Như con tằm mẹ nhả tơ óng vàng
Cả đời vất vả lầm than
Cả đời mẹ sống chứa chan nghĩa tình
Chúng con giờ được hiển vinh
Là nhờ phúc mẹ đã dành giữ cho
6. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 6
CHỊ
Chiến tranh anh đã lên đường
Công việc đời thường đổ xuống hai vai
Sinh được một gái một trai
Việc nhà việc nước cả hai vẹn tròn
Đồng lương bao cấp cỏn con
Ở ngành Thương nghiệp lương còn bé hơn
Lo sao cho được vuông tròn
Nuôi con ăn học – thuốc thang cha già
Năm bảy mươi – chiến trường xa
Có giấy báo tử anh nhà hy sinh
Nén đau thương giữ phận mình
Chẳng đi bước nữa dứt tình – vì con
Cán bộ quản lý làm tròn
Đảng ủy viên được suy tôn nhiều kỳ
Đảm đang phúc hậu nhân từ
Để giờ được hưởng đền nghì trúc mai
7. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 7
Gái nhà doanh nghiệp thức thời
Trai bác sĩ ở Nội Bài sân bay
Chị tôi giờ hưởng phúc dày
Là nhờ có những tháng ngày tu thân
8. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 8
CÁC EM
Dưới mình còn ba đứa em
Một trai hai gái đua chen giữa đời
Chiến tranh! Mỗi đứa một nơi
Đứa vào bộ đội đứa thời công nhân
Phong sương rong ruổi bụi trần
Vẫn mực chuyên cần giữ đạo tu thân
Bao năm tạo hóa xoay vần
Bây giờ họ đã thành ông thành bà
Gia hòa kết trái đơm hoa
Phong lưu đến độ mặn mà đến duyên
Trai tài gái thảo dâu hiền
Hoàn thành ý nguyện vượt lên chính mình
Đáp đền hương hỏa ba sinh
Là nhân là nghĩa chúng mình nhớ ghi
9. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 9
BÀI LẼ SỐNG BÁC HỒ
Đến trăm tuổi chắc không còn nữa
Sống giữa trần gian
Thế đủ rồi
Ngoảnh lại nhìn
Lứa tuổi chúng tôi
Đều có mặt
Trong các cuộc trường chinh cách mạng
Vì độc lập tự do
Đã quên đi năm tháng
Xẻ dọc Trường Sơn
Để Tổ quốc hòa bình
Chúng tôi tự hào
Được là con cháu Hồ Chí Minh
Sự nghiệp huy hoàng
Hạnh phúc quang vinh
Càng nhớ đinh ninh lời người đã dạy
Liêm khiết vị tha trong ngoài tin cậy
Lẽ sống Bác Hồ
Thanh cao là thế đấy
11. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 11
CHIÊM BAO
Đêm qua con gặp Bác Hồ
Vẫn đi đôi dép cao su hồi nào
Thật mừng thấy Bác hồng hào
Vẫn đôi mắt sáng như sao trên trời
Bác đi Bác nói Bác cười
Vẫn nhanh nhẹn chẳng khác hồi ngày xưa
Rồi Bác hỏi chuyện đồng quê
Chuyện các đồng chí xưa giờ ra sao
Chuyện quốc gia chuyện đồng bào
Chuyện xây dựng Đảng… xiết bao ân cần
Đêm thu vời vợi trăng ngân
Bao điều Người hỏi ướt đầm tim con
Chuông đồng hồ điểm nhặt khoan
Xung quanh lạnh ngắt chỉ còn Hằng Nga
Giật mình con mới nhận ra
Những gì vừa thấy chỉ là chiêm bao
12. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 12
CHÚC PHÚC
Xuân sang ông đón cháu về
Cháu đi cháu chạy say mê mọi điều
Hồn nhiên kháu khỉnh đến yêu
Cháu là cầu nối bao điều nghĩa nhân
Chú Bình chú Nghĩa cô Sâm
Linh Quỳnh là cả mùa xuân ông bà
Thu Hương dâu thảo tươi hoa
Đắc Nghiệp trai giỏi ông bà rất vui
Xuân về ông chúc mọi người
Tấn tài sai lộc phúc đời bền lâu
13. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 13
LÀM NGƯỜI
Nổi trôi cũng một kiếp người
Giàu sang đói rách cuội đời mượn vay
Chung chiêng giữa thế gian này
Bại thành là bởi một tay trời già
Thiện căn là bởi lòng ta
Ở ăn sau trước phải là người nhân
Đời thường thật giả khôn phân
Đừng vì lợi lộc vô luân với đời
Yêu nhau nhắn nhủ đôi lời
Chân thành lương thiện đạo trời chớ quên
14. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 14
TIỀN
Phú quý sinh lễ nghĩa rồi
Đồng tiền biến chị thành người thảo ngay
Ngày xưa tháng họa năm chày
Thi thoảng mới thấy có ngày thăm quê
Chị chồng bảo nó có về
Ngoài cái thân xác có gì nữa đâu !
Xóm nghèo đất rộng ao sâu
Bỗng thành đô thị nên câu đổi đời
Công ty biệt thự xe hơi
Chị thành bà chủ ối người đón đưa
Về quê quà cáp chào thưa
Tân tạo mộ chí nhà thờ khang trang
Chị chồng bảo nó đảm đang
Cư xử trên dưới đàng hoàng phân miêng
Mới hay khi đã có tiền
Ắt thành con hiếu thảo hiền thế thôi
15. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 15
BỨC TRANH CHIỀU
Quê tôi vốn dĩ thuần nông
Tôm tép trên đồng ngô lúa sắn khoai
Chuyên cần khuya tối sớm mai
Kiếp sau kiếp trước nối đời bên nhau
Cái cò cái vạc con trâu
Khóm tre bến nước dãi dầu bấy nay
Đồng vàng chen cánh cò bay
Ầu ơ tiếp mẹ đắm say lòng người
Ngọt ngào dòng sữa non tươi
Dâng hiến cho đời bao đứa con ngoan
Ra đi bảo vệ xóm làng
Ra đi để những đồng vàng thơm hương
Nhạt nhòa khói bếp chiều buông
Ồn ào vịt cỏ về chuồng gọi nhau
Tiếng gà tiếng lợn mõ trâu
Tiếng học trò tiếng chào nhau mặn mòi
Thu không chuông điểm liên hồi
16. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 16
Bức tranh chiều nhuộm đất người quê hương
17. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 17
TẶNG EM MÙA XUÂN VỀ
Năm mới đến có gì vui thế
Mà má em hồng
Yêu yêu quá đi thôi
Tiếng trống chèo làng Hạ đã nổi rồi
Câu quan họ dệt tình đời thơ mộng
Năm tháng qua đi
Biết bao điều khó nhọc
Việc nước việc nhà
Trọn vẹn cả hai
Để cùng nhau
Đi tiếp đoạn đường đời
Anh muốn biết em nghĩ gì năm tới
Anh muốn nghe tiếng nói của lương tri
Anh muốn tin và nhìn thấy những gì
Mà năm tháng em đã dày công vun đắp
Để cái đói cái nghèo
Lùi vào xa tắp
Để cái giầu sang
Tràn ngập đất quê ta
18. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 18
Để cho những cánh cò
Bay lả bay la
Ơi em gái mùa xuân này đẹp lắm
Tà áo dài mắt biếc sáng long lanh
Có nghe chăng khúc hát của lòng anh
Hay tiếng gọi của non sông đất nước
Nào
Hay nắm tay nhau ta cùng hẹn ước
Vun mầm xanh cho hoa lá tốt tươi
Cho cái giầu mãi mãi sinh sôi
Cho điều thiện đời đời bền vững
Hay nâng cốc
Chúc mùa xuân tuyệt đỉnh
19. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 19
LỆ PHONG BÌ
Nhà kia lo việc con trai
Cỗ trên cỗ dưới cũng vài trăm mâm
Xe hoa xực nước hương lân
Môn đăng hộ đối mười phân vẹn mười
Hội hôn đã khép lại rồi
Chỉ khổ những người già cả neo đơn
Lương hưu bé cỏn còn con
Tháng vài phi vụ hỏi còn hay không
Chưa kể những bà những ông
Nông dân đặc sệt lương không đồng nào
Tình làng nghĩa xóm thì sao
Phải đi vay phải đổi trao cầm đồ…!
Chuyện có thật tưởng như mơ
Lệ phong bì đến bao giờ hết đây
Nghĩa tình đâu phải thế này
20. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 20
KHƠI MẠCH ĐƯỜNG THI
(Thể chiết cú bát bộ vi đề)
Bao năm khơi lại mạch thơ đường
Những muốn tâm tình với nước non
Nâng bút huynh thêu câu cẩm tú
Mài nghiên muội dệt chữ tươi son
Chiếu thơ bác học tồn muôn thuở
Bằng hữu sư sinh mãi vẫn còn
Ý hợp tâm đầu thơ khởi sắc
Thêm nhiều thi tập tặng cho con
Những muốn tâm tình với nước non
Chung tay vun vén chí đâu sờn
Đường thi khơi mạch tâm trong sáng
Cổ học tầm nguồn dạ thắm son
Rạng rỡ trang hoa câu đắm đuối
Thơm nồng quyển ngọc chữ tươi giòn
Sân chơi trí tuệ vui bằng hữu
Gắn kết chúng mình với nước non
21. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 21
Nâng bút huynh thêu câu cẩm tú
Cho lòng dào dạt mãi tươi xuân
Xưa say chinh chiến hồn tinh khiết
Nay khoái làm thơ dạ trắng ngần
Xướng họa văn chương mừng quốc thịnh
Phẩm bình nhân thế vịnh trăng ngân
Về hưu tôi bạn vui thanh thản
Khắc tấm bia hồng mỹ thiện chân
Mài nghiên muội dệt chữ tươi son
Để biếu bạn bầu tặng cháu con
Một áng đường thi – cười thớ lợ
Đôi dòng tứ tuyệt – mỉa chen bon
Con tằm xuống thác tơ vương vít
Con nhện dăng mùng sợt vẫn còn
Nữ sĩ mơ màng trong mộng điệp
Thả hồn du ngoạn với trăng non
Chiếu thơ bác học tồn muôn thuở
Vạn đế Đường thi mãi ngọt ngào
Cửa luật ba then tâm khởi sắc
22. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 22
Đường niêm bốn khóa dạ xôn xao
Tám câu cẩm bích – đừng buông thả
Năm sáu chữ vàng – mới tuyển vào
Hợp phố đã nên trang tuyệt bút
Thi đàn hòa nhập thỏa lòng sao
Bằng hữu sư sinh mãi vẫn còn
Đạo tràng cộng lạc thắm tươi son
Thêu câu lục bát tâm không nản
Dệt khúc đường thi chí chẳng mòn
Tử Giám âm vang lời quốc quốc
Sân Trình đồng vọng tiếng non non
Nguyên Tiêu thơ phú trùm sông núi
Hương bái tiền nhân chúc nước non
Ý hợp tâm đầu thơ khởi sắc
Dạt dào nhân nghĩa gửi muôn nơi
Trang hoa cải đạo bao năm nhỉ
Bút ngọc thâu kính mấy quyển rồi
Thi pháp đã nên thiên mẫn tiệp
Văn phong càng rạng ý tinh khôi
23. Nhà Thơ Vũ Đắc Trung Kỳ
Thơ 23
Thơ Đường bùng nổ đàm thiên địa
Ấn phẩm luận nhân mãi rạng ngời
Thêm nhiều thi tập tặng cho con
Mong muốn ta nàng mãi chẳng mòn
Vài quyền Bút Xưa chăm tỉa tót
Đôi trang hồi ký khéo trông nom
Viễn du thăm thú yêu nhân thế
Vãng cảnh xem hoa quý nước non
Bằng hữu quây quần vui xướng họa
Hát văn – quan họ - ghẹo trăng tròn