2. LÃNH ĐẠO QUẢN LÝ
Lãnh đạo là quá trình gây
ảnh hưởng với người khác
để hiểu và nhất trí những
việc cần phải làm và cách
thực hiện các việc đó có
hiệu quả VÌ mục tiêu chung
Quá trình phối hợp
các hoạt động riêng
lẻ,
Cùng hướng tới mục
tiêu chung,
Làm việc với và
thông qua người
khác,
Đạt kết quả một cách
có hiệu quả,
LLÃÃNNHH ĐĐẠẠOO VVÀÀ QQUUẢẢNN LLÝÝ
4. NGHỆ THUẬT LÃNH ĐẠO KHOA HỌC QUẢN LÝ
Tố chất cá nhân.
Phẩm hạnh.
Khả năng lôi cuốn,
thu phục nhân tâm.
Kinh qua.
Suy tôn.
Được đào tạo.
Trí thông minh, trí
tuệ.
Khả năng làm việc
khoa học (kế hoạch,
tổ chức, lãnh đạo,
kiểm tra)
Thâm niên.
Đề bạt, bổ nhiệm.
LLããnnhh đđạạoo && qquuảảnn llýý
5.
6. Lãnh đạo
chú ý đến con người
Quản lý
chú ý đến công việc
7. NGƯỜI LÚC NÀO CŨNG BẬN
LÀ LÃNH ĐẠO TỒI…
Tầm nhìn
Phân quyền, chọn
người, giao việc (ủy
quyền)
Ra quyết định.
Hiểu mình, hiểu
người.
Thu phục nhân tâm.
Khuyến khích động
viên.
Kiểm tra, đánh giá.
NNĂĂNNGG LLỰỰCC LLÃÃNNHH ĐĐẠẠOO
9. 1. Tham vọng lớn.
2. Động cơ mạnh.
3. Tính cách trung
thực, chân thành.
4. Tự tin, quyết
đoán, dám làm và
dám làm khác.
5. Giao tiếp tốt, xử
lý thông tin hiệu
quả.
6. Hiểu việc.
PHẨM CHẤT
NHÀ LÃNH ĐẠO
10. 12/10/14 PTHN
10-
QT
HĐ
C
HHAAII LLOOẠẠII SSẾẾPP
KIỂU CŨ KIỂU HIỆN ĐẠI
1: Quan
điểm
Tự coi mình là “xếp”
giấu hết thông tin
Tự coi mình là người hỗ trợ, tư vấn và đi
đầu, trao đổi chia sẻ thông tin
2. Mệnh
lệnh
Làm việc theo chuỗi mệnh
lệnh
Làm việc với bất kỳ ai
để hoàn thành công việc
3. Tổ chức Ít thay đổi cơ cấu tổ chức
định sẵn
Sẵn sàng thay đổi cơ cấu tổ chức để
thích nghi môi trường và thời thế
4. Trình
độ
Thường giỏi một ngành
nhất định
Cố gắng giỏi nhiều lĩnh vực
quản lý khác nhau
5. Nhân
viên
Yêu cầu nhân viên làm
nhiều giờ trong ngày Yêu cầu theo kết quả công việc
6. Nhóm Quản lý toàn bộ thành viên
nhóm làm việc
Làm việc cùng với các thành
viên nhóm
7. Quyết
định Tự đưa ra quyết định
Mời những người khác tham gia để
ra quyết định
11. ÔC tạo ra sự sợ hãi, phục
tùng, LĐ tạo ra sự tin
tưởng.
ÔC nói “Tôi”, LĐ nói
“Chúng ta”.
Tạo ra sự oán hận, LĐ
tạo ra sự yêu mến, nhiệt
tình.
ÔC làm cho việc trở nên
nặng nề, LĐ làm cho việc
trở nên thú vị.
ÔC ép buộc, LĐ dẫn dắt.
LLÃÃNNHH ĐĐẠẠOO
KKHHÔÔNNGG PPHHẢẢII LLÀÀ ÔÔNNGG CCHHỦỦ
13. PPHHOONNGG CCÁÁCCHH LLÃÃNNHH ĐĐẠẠOO
Nghệ sỹ Thợ thủ công Nhà kỹ thuật
Sáng tạo
Táo bạo
Sôi nổi
Đồng bóng
Cảm tính
Có trách
nhiệm
Khôn ngoan
Nhân đức
Thẳng thắn
Thoáng
Bảo thủ
Ngăn nắp
Nghiêm túc
Dứt khoát
Tự chủ
13
14. Quản lý hay lãnh đạo?
Một cô giáo nguyên
là hiệu trưởng một
trường mầm non
nổi tiếng trong
quận, khi nghỉ hưu
được một trường
tư thục mời làm
hiệu trưởng. Cô ấy
sẽ là nhà lãnh đạo
hay nhà quản lý?
15. 1. Thầy hiệu trưởng
dành cả ngày thứ Bẩy,
CN ở trường tỉa hoa,
đóng lại tranh ảnh,
khẩu hiệu.
2. Cô hiệu trưởng
xung phong vào đội
văn nghệ của trường
đi thi quận.
3. Thầy hiệu trưởng
tự soạn thảo văn bản,
đóng dấu, giữ dấu
trường, tiện thể mang
lên quận nộp.
KHEN HAY KHÔNG?
17. Thuyết “vô vi” của
lão Tử
Thuyết Tôn tử.
Thuyết “dân vi
bản” của Khổng
Tử.
Lãnh đạo đa
phong cách, kết hợp
Đông – Tây.
MMỘỘTT VÀÀII HHỌỌCC TTHHUUYYẾẾTT
18. - Lãnh đạo thuận theo
tự nhiên (thuận
thiên)
- Dân khó trị là do
Lãnh đạo “hữu vi”
(cố làm điều gì đó,
rách việc), nếu Lãnh
đạo “vô vi” (đừng
làm gì cả), thì dân
“tự hóa” (tự giải
quyết mọi vấn đề)
TTHHUUYYẾẾTT VÔÔ VII CCỦỦAA LLÃÃOO TTỬỬ
19. LÃNH ĐẠO CBGV
Hiệu trưởng (LĐ)
ngồi chơi xơi nước,
trốn tránh trách
nhiệm, không ham hố
thi đua, không cần các
phong trào, cứ thế…
túc tắc mà làm.
An toàn cho ghế của
sếp.
CBGV bảo nhau
“làm ít thôi, càng
làm càng có lỗi,
không làm không
lỗi”
Đối phó.
Ít sáng tạo, môi
trường lành, buồn.
HHẬẬUU QQUUẢẢ
20. HHọọcc tthhuuyyếếtt ““ddâânn bbảảnn”” ccủủaa kkhhổổnngg
ttửử
Tôn ti trật tự, tướng ra tướng,
quân ra quân, vua ra vua, dân ra
dân.
Đề cao “dân” (dân vi bản)
Trọng nhân, nghĩa, lễ, trí, tín,
đức.
Vua yêu dân như con, dân yêu
vua như cha.
21. Nề nếp, trên kính dưới
nhường, có bề có bậc.
Đoàn kết, thương yêu,
đùm bọc, tư cách tử tế,
ăn nói có trước có sau.
Đói no bảo ban nhau,
khó khăn cùng nhau
“thắt lưng buộc bụng”
Không dám sáng tạo,
phát huy sáng kiến.
HHIIỆỆUU QQUUẢẢ CCỦỦAA ““DDÂÂNN VVII BBẢẢNN””
23. BA MƯƠI SÁU KẾ
Tôn tử viết 36 binh pháp
phục vụ cho chiến tranh,
lãnh đạo quân đội.
Được đời sau vận dụng
sáng tạo vào công tác QL
và LĐ.
Nhật Bản dùng nhiều.
Không phải “binh pháp”
nào cũng dùng được
trong trường học.
KKHHÔÔNNGG CCHHỈỈ LLÀÀ ““BBIINNHH PPHHÁÁPP””
24. Làm gì cũng
phải nghĩ, cân
nhắc đến 5 điều:
ĐẠO, THIÊN,
ĐỊA, TƯỚNG,
PHÁP
11.. KKẾẾ SSÁÁCCHH
25. 33.. MMƯƯUU CCÔÔNNGG
Đánh là hạ sách,
làm cho khuất
phục, chấp nhận
đi theo mới là
thượng sách.
Biết mình là ai,
nó là ai để lúc
tiến, lúc lùi, lúc
hòa, lúc áp đảo.
26. cứ làm sẽ có
người theo
Chỉ huy chỉ dùng
lời, có người không
nghe thấy, phải
dùng chiêng trống.
Dùng hiệu lệnh
không phải ai cũng
thấy, phải dùng cờ
quạt”.
Cứ dấy binh, rồi
có người theo.
77.. QQUUÂÂNN TTRRAANNHH
27. BẢ DANH, LỢI
88.. CCỬỬUU BBIIẾẾNN
Muốn khuất phục
người khác phải
“đánh” vào điểm yếu
của họ.
Muốn điều khiển
phải buộc người ta
làm điều người ta
không thể không làm.
Muốn dẫn dụ họ
phải dùng danh, lợi.
28. Đối xử tốt
như con em,
họ sống chết
cùng ta.
1100.. ĐĐỊỊAA HHÌÌNNHH
Hậu đãi mà
không sử dụng,
có bệnh mà
không răn đe,
giáo dục, có lỗi
không phạt,
nuông chiều… sẽ
sinh ra những đứa
con hư.
29. 1133.. DDÙÙNNGG GGIIÁÁNN ĐĐIIỆỆPP ĐĐỂỂ CCÓÓ
TTHHÔÔNNGG TTIINN
Nhân gián: Người
gần gũi với người
cần theo dõi.
Nội gián: Người
được người kia tin
cậy, nhờ vả làm
“tai mắt”.
Phản gián: Dùng
gián điệp của “nó”
để làm cho mình.
Không phải
thánh trí, hiền
nhân, quân tử
không dùng
được gián điệp,
dễ “chơi dao
đứt tay”
30. Giương đông, khích
tây (nói đây chết cây
trong rừng)
Điệu hổ ly sơn (đưa
người ra khỏi chỗ anh
ta có thế mạnh)
Nhất tiễn hạ song
điêu (một mũi tên
trúng 2 đích)
MMỘỘTT SSỐỐ BBIIỆỆNN PPHHÁÁPP ((KKẾẾ)) KKHHÁÁCC
31. • Minh tri cố muội
(biết mà giả điếc)
• Du long chuyển
phượng (biến cái này
thành cái kia)
• Sấn hỏa đả thiếp (té
nước theo mưa, nhân
vụ này làm luôn vụ
kia)
Vô trung sinh hữu
(biến không thành có,
tạo việc để người tài
xuất hiện)
Đả thảo kinh xà (đánh
cỏ dọa rắn)
Phản khách vi chủ
(đổi khách thành chủ,
biến thụ động thành
chủ động)
MMỘỘTT SSỐỐ BBIIỆỆNN PPHHÁÁPP ((KKẾẾ)) KKHHÁÁCC
32. • Cầm tặc cầm
vương (bắt tướng
để đánh giặc, bắt
thủ mưu để dẹp
loạn)
• Ban chư ngật hổ
(giả làm lợn chết để
vồ hổ)
• Chỉ tang mạ hòe
(chỉ gốc cây dâu
mắng cây hòe)
33. • Phủ để trừu tân
( rút củi dưới nồi
để hạ hỏa)
• Dục cầm cố
tung ( muốn bắt
hãy thả, muốn
theo hãy khoan
nhượng)
35. KKẾẾTT LLUUẬẬNN
1. Không có biện
pháp lãnh đạo,
quản lý nào
không có “mặt
nọ mặt kia”.
2. Cùng lúc vận
dụng nhiều
biện pháp, nghệ
thuật.
3. Vì lợi ích
chung, không
để ích kỷ hại
nhân.