Unlocking the Power of ChatGPT and AI in Testing - A Real-World Look, present...
Gieo hat1
1. Đất nước tôi
Núi rừng sông biển
Một màu xanh dải lụa anh hùng.
Thanh bình rồi
Đất nước một màu xanh
Những luỹ tre
Những cánh đồng
Cùng mang khát vọng
Từ Bắc vô Nam
Từ rừng xuống biển
Dải lụa anh hùng
Khát vọng xanh
Chiến tranh…
Hoà bình
Qua rồi giấc ngủ
Mộng ngày xanh.
Đất nước tôi!
Sinh ra những anh hùng
Anh Trỗi, chị Lý
Một niềm tin
Đất nước tôi…
Đất nước tôi!
Nguyễn Thị Huệ
2. Nếu em là thuyền nhỏ
Thầy sẽ là dòng sông
Về biển cả mênh mông
Cho thuyền em xuôi mái.
Nếu em là cánh diều
Thầy sẽ là ngọn gió
Gió reo mãi vi vu
Diều bay cao lồng lộng.
Lòng thầy như ngọn gió
Như sông nước mênh mông
Em giong buồm lướt sóng
Về phương mặt trời hồng.
Phan Thị Kim Cúc
3. Anh về thă m em khi trờ i lạ i vào xuân
Sân trườ ng sáng bao nụ cườ i em nhỏ
Hàng bạ ch đ àn lớ n lên hơ n dạ o nọ
Chim trên cành chuyề n tiế ng hát líu lo.
Vai tuổ i thơ thắ m đỏ sắ c cờ
Em rạ ng rỡ giữ a đ àn chim ríu rít
Tiế ng trồ ng trườ ng ngân nga thành nhị p
Mùa xuân về ấ p ủ ướ c mơ xanh.
Trong mắ t chúng mình trờ i mùa xuân cao
xanh
Mây trắ ng bay, vở mớ i xoè trắ ng lớ p
Tình yêu tuổ i thơ thắ p nồ ng nàn ngọ n lử a
Mà trái tim anh sóng vỗ dạ t dào.
Phan Thị Kim Cúc
4. Giúp mẹ vượt lũ
Chúng con về quê mẹ vào mùa lũ
Vùng đất sâu sóng nước trắng đồng
Những đợt mưa dầm như trút nước
Trong từng ngày con nước lũ cứ dâng
Mẹ ngồi mạn thuyền cùng chúng con
Mắt mẹ buồn dõi phía xa ngập nước
Thương cây lúa ngô khoai úng lụt
Mong mùa sau gây dựng lại từ đầu
Lũ trẻ dồn lên cồn đất thả trâu
Nhớ về mái trường nước ngập tràn ngày trước
Sau nhiều ngày sợ quên con chữ
Ngồi lại đánh vần từng chữ đố nhau
Những tấm lưng trần chúng con cùng dòng nước
Ngăn tạm để cầm nước lỡ trôi
Làng tím xanh chỉ nhìn dám trẻ thơ
Cầm những nắm cơm chấm mưa dầm nước mắm
Mặt trời lên rồi chúng con cùng với mẹ
Trường học dựng lên từ cả tấm lòng chung.
Chung sức Quân Dân vượt qua cơn bão lũ
Chúng con xin tạm viên đá giữ quê hương./.
Giáo viên: Võ Thị Thương
5. Xa trường mưa bay bay
Ướt áo con đính thành....
Giọt kỉ niệm
Xanh ngắt thời gian
Bóng thầy trong mưa.....
Lặng lẽ.....hiền hoà,
Năm qua ....tháng lại
Tóc mờ sương
Bóng thầy trong mưa
Đi....về lẻ loi
Chiếc xuống....là vầng trăng
khuyết....
Hao gầy
Đón....đưa những ước mơ sáng tỏ
Bóng thầy trong mưa.....
Rỏ nỗi niềm hối hả
Như sợ mảnh trăng
Mỗi ngày thêm khuyết
Mảnh trăng đời thầy.....ngày hao
huyết
San sẻ cho đời nở hoa
Xa trường mưa bay bay
Ướt áo con đính thành....giọt kỉ niệm
Bóng thầy trong mưa....vầng trăng
khuyết
Xanh ngời......
Khách sang sông....có ngoảnh đầu
nhìn lại
Lê Thị Thanh
6. Kính tặ ng
ba
Khi nhữ ng hạ t mư a bắ t đầ u rơ i lả tả
thì đấ t trờ i cũ ng bướ c vào mùa đ ông.
Nhữ ng cơ n mư a đầ u mùa dai dẳ ng như
muố n níu giữ mộ t cái gì? Mư a tháng mườ i
mộ t vẫ n lặ ng lẽ rơ i đề u. Nhữ ng cơ n mư a
này làm cho con lạ i nhớ về ba.
Tuổ i thơ củ a con gắ n liề n vớ i ba, vớ i
mư a tháng mườ i mộ t. Mỗ i khi nhữ ng cơ n
mư a tháng mườ i mộ t bấ t chợ t ùa về , trờ i
trở lạ nh, từ mả nh đấ t Miề n Trung bấ t
khuấ t nhữ ng dòng chữ thươ ng củ a ba gở i
ra nhắ c nhở con mặ c thêm áo rét. Mư a
tháng mườ i mộ t mang theo chút dư âm
củ a mùa đ ông vớ i làn gió se se lạ nh , chỉ se
se lạ nh thôi cũ ng đủ làm cho con nhớ ba.
Đ ôi tay củ a ba đ ã dìu dắ t con khôn lớ n
thành ngườ i: ngườ i con, ngườ i đồ ng chí,
ngườ i đồ ng nghiệ p củ a ba. Nghĩ đế n đ iề u
đ ó con chợ t nhậ n ra đ ôi mắ t mình đ ã nhòe
ướ t tự bao giờ .
(Còn nữa)
7. Mưa tháng mười một rắc lên mọi
vật từng giọt gió mát lạnh. Những mầm
non nhỏ xíu mà thấm đẫm mưa mà
bừng dậy, Từng cơn mưa đã nhắc con
phải ghi nhớ ơn sâu của người cha -
người thầy. Mưa tháng mười một năm
nay con không còn được nghe ba kể
chuyện về ngày hội của ba và đồng
nghiệp.
Ba ơi, mùa này mưa tháng mười
một lại đang rơi cùng với những cơn
gió hiu hiu. Trong cơn mưa con lại
muốn làm nhiều việc tốt, làm được
nhiều bông hoa để dâng lên ba _người
thầy kính yêu của con.
Mưa rơi, con lại thấy ba về giữa nhạt
nhòa trời đất tháng mười một.
Trịnh Thị Hồng