Thế giới hiện nay xảy ra không ít những chuyện không hay khi có nhiều đứa trẻ phải chịu tổn thương cả về tinh thần và thể xác. Có những đứa trẻ bị tước đi quyền tự do để được chơi ngoài trời, tự mình trải nghiệm cuộc sống và để biết rằng thế giới này chỉ bé như hạt cát. Chúng lớn lên cùng nỗi lo sợ thất bại và kỳ vọng mọi thứ đều sẽ được bày sẵn tươm tất. Việc dạy con có nguy cơ trở thành một cuộc đua của sự hoảng loạn, tội lỗi và thất vọng, làm cho chúng ta khó có thể lo lắng về sự an toàn của những đứa trẻ khác hay thậm chí là tin tưởng chúng. Lần cuối cùng bạn thấy những đứa trẻ chơi một mình trên phố là khi nào? Hay lần cuối bạn nhìn thấy một nhóm trẻ không chịu sự giám sát của ai mà bạn không nhắn nhó khó chịu là khi nào?